Cây Gừng Gió (Riềng Gió, Phong Khương) – Những cây thuốc và vị thuốc Việt Nam – Đỗ Tất Lợi

399
Cây Gừng Gió
Cây Gừng Gió
Đánh giá

Những cây thuốc và vị thuốc Việt Nam – Đỗ Tất Lợi

Gừng gió trang 368-370 tải bản PDF tại đây.

Còn gọi là Riềng Gió, Ngải Xanh, Ngải Mặt Trời, Riềng Đại, Khuhet Phtu, Prateal Vong Atit (Campuchia), Gingembre Fou (Pháp), Phong Khương (Trung Quốc).

Tên khoa học Zingiber zerumbet Sm. 

Thuộc họ gừng Zingiberaceae.

Mô tả cây

Cỏ cao 1-1,3m. Thân rễ củ, phân nhánh, mà trắng nhạt, trong ruột màu vàng nhạt.

Lá mọc sít, gần như không cuống, thuôn dài đầu nhọn, phía trên màu xanh lục sẫm, hơi nhạt phía dưới, bị nhắn, trừ phía trên có lông. Cán hoa dài 30-60cm, phủ đầy vảy, mép có mang lồng. Hoa màu vàng, lá dài hình ống dài 2cm.

Cây Gừng Gió
Cây Gừng Gió

Phân bố, thu hái và chế biến

Mọc hoang dại ở khắp nước Việt nam, còn thấy mọc ở Ấn Độ, Inđônêxia, Malaixia. Thu hái thân rễ củ vào mùa thu, rửa sạch, phơi hay sấy khô. Thân rễ mùi thơm, vị đắng.

Thành phần hóa học

Trong gừng gió có tinh dầu, mùi thơm và chất đắng.

Công dụng và liều dùng

Mới thấy sử dụng trong nhân dân làm thuốc kích thích, bồi dưỡng và tẩy độc.

Thường dùng chữa những trường hợp trong người thấy nôn nao, chóng mặt, muốn ngất xỉu Còn dùng cho phụ nữ sau khi đẻ.

Thường dùng thân rễ thái mỏng, ngâm trong rượu 40-50° với liều 40-50g tươi hay sấy khô trong một chai 650ml. Ngâm trong thời gian 15- 20 ngày, gạn lấy rượu uống. Mỗi ngày dùng 2- 3 ly nhỏ (mỗi ly 15-20ml).

 

Ngày viết:
Giáo sư – Tiến sĩ Đỗ Tất Lợi sinh ngày 2 tháng 1 năm 1919 tại xã Phú Minh, huyện Sóc Sơn, Hà Nội và mất ngày 3 tháng 2 năm 2008. Ông là một nhà nghiên cứu dược học nổi tiếng và là “cây đại thụ” của nền y học cổ truyền Việt Nam.
LEAVE A REPLY
Please enter your comment!